Chuyển đến nội dung chính

CHÚNG TA RỒI CŨNG SẼ THAY ĐỔI! - CAD 1992

CHÚNG TA RỒI CŨNG SẼ THAY ĐỔI!

 


- Sao em nhìn anh như vậy?

 

- … Vì em thích lặng lẽ ngắm nhìn nỗi buồn của người khác!

 

- Em thật lạ, anh đang hát rất vui vẻ kia mà, làm gì có nỗi buồn cho em ngắm…

 

- Đó là vì anh không biết, khi con người ta có quá nhiều nỗi buồn thì lúc hát là lúc họ được sống thật với cảm xúc của mình nhất. Không thể che giấu và vô hình cũng không muốn che giấu.

 

Anh im lặng quay đi, dường như ánh mắt lúc này đã bớt tươi tắn nhưng lại long lanh hơn nhờ vào thứ nước ươn ướt nơi khoé mắt mà anh đang quẹt vội!

 

Người yêu anh, cô ấy đi lấy chồng rồi. Bàn tay nhỏ nhắn từng đeo chiếc nhẫn cầu hôn của anh nhưng giờ vị trí ấy đã được thay bằng một cái nhẫn khác, người nắm lấy đôi bàn tay kia cũng chẳng còn là anh nữa. Anh là đàn ông, giọt nước mắt đôi khi chảy ngược vào trong. Hàng ngày đi làm anh vẫn cười vẫn nói, đêm về anh lang thang một mình trên từng con đường đã đón đưa hai người. Đã từng có một quãng đường thật đẹp và lắm chông gai giữa hai người. Đã từng có những kỉ niệm mà anh chưa từng nghĩ mình phải quên… Đã từng…

 

Giờ đây, cô gái cùng anh vượt qua giông bão đã tìm được bến bình yên chỉ tiếc là nơi ấy anh không có mặt để tận hưởng cùng. Bình yên của cô là chú rể ở lễ đường, bình yên của anh thì đã bị người ta lấy đi mất. Xót thương cho đoạn tình cảm chẳng thể níu, tiếc nuối cho thời gian đẹp đã qua.

 

Anh chưa từng nói anh hối hận vì đã để công việc cuốn bản thân mình đi quá xa, anh cũng không phải là người thích giải thích những hiểu lầm nhỏ nhặt. Cứ vậy, dần dần hai trái tim trở nên xa cách. Chẳng thể trách ai trong một kết thúc buồn, chỉ có thể đổ lỗi cho chữ Duyên và gán tội cho chữ Nợ.

 

Trong ánh đèn chớp nhoáng, trong tiếng nhạc xập xình, một khung cảnh mờ ảo quá khứ hiện ra khiến anh mộng mị nhớ nhung đến khổ sở. Hình ảnh mà anh nhìn thấy là lần cuối cùng hai người cãi nhau, sau đó đã chẳng còn cơ hội để có hai chữ “sau này”.

----------

Xoảng… rầm!

- Em làm sao vậy hả? Em thay đổi rồi. Đó là công việc, là công việc của anh. Tại sao em không tin anh hả?!

 

BỐPPP!!!...

 

Anh có thể cảm nhận độ rân rân đang lan toả trên da mặt mình. Làn da rám nắng bởi những lần làm việc ngoài trời mệt mỏi vẫn chưa kịp được ủi an thì đã nhận một cú tát như trời giáng.

 

Phải, là cô đã tát anh. Nhưng cùng lúc đó, nước mắt cô cũng không thể dừng lại. Bàn tay cô run run nắm chặt. Ánh mắt căm thù nhìn thẳng xoáy sâu vào người đàn ông trước mặt, một ánh mắt đủ khiến đối phương không còn sức phản kháng trước cơn giận dữ đang tuôn trào từ cô.

 

- Phải, em đã thay đổi! Anh có dám nói mình không hề thay đổi không?! Em đã quá chán ngán việc đợi chờ anh sau những chuyến công tác dài ngày, em chán việc cô đơn một mình vào những lúc em cần anh. Em chán luôn cả việc phải sắp xếp mọi thứ cho cuộc tình này. Em đã quá kiên nhẫn, quá hiểu chuyện, quá mong chờ và giờ em đã quá chán tất cả.

 

Em còn chán luôn việc em ở sau công việc của anh nữa kìa. Nhiều năm như vậy, thứ em có được là gì ngoài hai chữ yêu đương nhưng chỉ vẹn một nửa của anh hả?!

Mặc kệ cái đau rát đang tồn tại, anh bắt đầu dịu giọng khi nhìn thấy cô gái mình yêu đang gào thét trong đêm. Dù việc anh cố gắng lao mình vào mọi thứ là để tương lai của hai người tốt đẹp hơn, nhưng cũng không có nghĩa anh có quyền khiến cô có cảm giác bị bỏ rơi và thiệt thòi. Anh tiến đến một bước, muốn ôm cô vào lòng:

 

- Mình ngồi lại nói chuyện được không em? Chúng ta đều đã thay đổi rồi. Nhưng anh vẫn yêu em, em hiểu mà phải không?

 

Cô lùi lại một bước, dùng tay quẹt phăng đi những tàn tích của nỗi đau trên mi mắt, giọng cô đầm lại nhưng thấm thía rành rọt:

 

- Muộn rồi! Em không cảm nhận được cái thứ gọi là tình yêu như anh nói. Chúng ta đã nói một câu chuyện hàng trăm lần và nó chẳng có kết quả gì cả. Anh có biết hôm nay là ngày gì không?

 

Vắt kiệt trí não, bình thường anh nói chuyện với khách hàng thì nhanh lắm, nhạy lắm mà sao đứng trước mặt cô thì mọi thứ lại trống rỗng?! Vẻ mặt ngập ngừng và thoáng bất ngờ của anh khiến cô càng thêm thất vọng. Không để anh thêm khó xử và lòng kiên nhẫn của cô cũng đã cạn, vừa quay bước cô vừa nói:

 

- Sinh nhật em. Nhưng giờ đã qua ngày mới rồi. Và giờ nó trở thành ngày kết thúc của chúng ta. Tạm biệt!

--------

“Anh vẫn ổn chứ?!” – Cô vỗ vai chàng trai mới quen trước mặt. Cô là người nhạy cảm và có trực giác khá tốt. Ngay lần đầu gặp thì cô đã biết người đàn ông này bên ngoài luôn tươi cười nhưng trái tim đã chằng chịt những vết nứt.

 

Hầu hết những người tìm đến cô đều là để trị liệu cho họ - những vết thương lòng khó lành theo thời gian. Thời gian là thứ có sức mạnh ghê gớm, nó có thể xoa dịu mọi thứ, vùi lấp những kỉ niệm và làm hoen ghỉ những điều ngỡ là mãi mãi. Cô là người có sứ mệnh xoa dịu nỗi đau của người khác. Cô dành hàng giờ, nhiều ngày để quan sát những nỗi đau và rồi dùng trái tim mình sưởi ấm bao cõi lòng lạnh lẽo.

Lúc này anh nhìn cô, ánh mắt có vẻ đã không còn quá nhiều hỗn loạn hay muốn che giấu nhiều điều. Anh hỏi cô:

 

- Có phải ai rồi cũng phải thay đổi không em?

 

- Đúng. Nhưng không phải là thay đổi mà là phát triển và thích nghi. Chúng ta đều phải như vậy, không còn lựa chọn khác.

 

Hai người nhìn nhau, lặng lẽ bật một bài nhạc hát cùng.

 

Đôi khi có một người nhìn thấu tâm can cũng là một điều may mắn trong cuộc sống xô bồ hiện tại. Mong cầu gì hơn khi mà rồi chúng ta đều sẽ không còn là mình của ngày hôm nay…

-----

Nguồn: CAD 1992

Tác giả: Cao Dung

[SG 25-02-2022]

#CAD1992 #thayđổi

------
Nếu thích, bạn có thể ủng hộ thêm cho mình tại đây, điều này là hoàn toàn không bắt buộc vì tất cả video của mình đều là miễn phí. Mình mong bạn chỉ cho mình khi đã đủ đầy và có cuộc sống vui vẻ thôi nhé, nếu đang khó khăn thì đừng làm vậy. Mình cám ơn tất cả các bạn và trân quý tất cả tình cảm của mọi người! Channel Donation: STK : Cao Tran My Dung - 000000006274 - SeABank - Chi nhánh: Sài Gòn PayPal : caotranmydung1@gmail.com

------ 💥CONTACT CAD: Mail: mydungcaotran@gmail.com Fanpage: @CAD1992CAD Youtube: CAD Radio Blog: https://cad1992.blogspot.com/

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

KHÓA HỌC VIẾT NHƯ THỞ (Tại sao nên học viết?) - CAD 1992

  KHÓA HỌC VIẾT NHƯ THỞ  I. VIẾT CÓ LỢI ÍCH GÌ? 23 giờ đêm, tôi nhận được tin nhắn từ một bạn đọc. Thông thường tôi sẽ không trả lời tin nhắn sau giờ này vì tôi có lịch ngủ vào lúc 23 giờ để sáng hôm sau dậy đúng giờ. Vậy mà mắt tôi dừng lại mấy giây, tôi chột dạ một chút khi đọc phải câu hỏi của bạn dành cho mình: “Chị à, viết có ích gì vậy chị? Tại sao chị lại chọn viết?!” Một câu hỏi đơn giản, hiển nhiên cần được hỏi lúc này khi mà tôi đang tổ chức khoá học viết lách lần 1 của mình. Bất giác tôi lúng túng, tôi lục lọi mọi kí ức của mình xem đã từng đề cập đến LỢI ÍCH CỦA VIẾT đến với các bạn chưa? Gần như ngay lập tức tôi tìm trên kênh youtube CAD Radio của mình về từ khoá “Lợi Ích Của Viết – CAD Radio” nhưng không hề có chiếc clip nào hiện ra. Tôi lại vào facebook tìm từ khoá tương tự và gắn đuôi CAD 1992 vào để mong có một bài viết của mình về chủ đề này. Kết quả bạn cũng đoán được đúng không? Tôi chưa từng nghiêm túc nói về lợi ích của việc viết đến với khán giả củ...

KHOÁ HỌC VIẾT CAD 1992 LẦN 2

  KHOÁ HỌC VIẾT CAD 1992 CHUYÊN SÂU (Thổi hồn câu chữ, giữ chân người đọc)   1.      GIỚI THIỆU KHOÁ HỌC: Chào bạn, khi bạn đọc những dòng này có nghĩa là bạn và tôi – chúng ta đang cùng nhau nghiêm túc trên một hành trình học Viết chuyên sâu với đam mê sống với con đường sáng tác câu chữ. Nếu bạn đã quyết định xem Viết là tình yêu chứ không đơn giản là những cơn “say nắng” nhanh đến nhanh đi thì lúc này, hãy tự cam kết với chính mình về chặng đường học viết với CAD 1992 sắp tới trong 8 buổi. Thông qua khoá học viết lách CAD 1992 lần 1 – “Viết Như Thở”, hẳn nhiều bạn đã có được trạng thái viết mà không cần cố gắng, không phải ép mình hoặc cảm giác tắt nghẽn trong lời văn nữa. Hiện tại, khi đến với khoá 02 – Chuyên Sâu thì mục đích khoá học này chính là “Thổi Hồn Câu Chữ, Giữ Chân Người Đọc”. Tại sao phải giữ chân người đọc? Là tại vì hiện tại trên các nền tảng mạng xã hội có quá nhiều thứ hấp dẫn, con người ở thời đại này có quá nhiều nỗi bận ...

LUẬT HẤP DẪN || CAD 1992 || TẬP 5

 LUẬT HẤP DẪN (TẬP 5) - CAD 1992 Chào các bạn, đã lâu không gặp rồi ha. Các bạn đang theo dõi chuỗi bài viết về Luật Hấp Dẫn do CAD 1992 viết chắc có giận hờn chút xíu phải hông? Lâu rồi tui hông có lên bài cho các bạn, đừng giận nha, hôm nay mình học tiếp nhé. Chủ đề của Luật Hấp Dẫn tập 5 chính là BÀI TẬP THỰC HÀNH 55 5. Các bạn có thể xem video tập 5 trên youtube CAD Radio ở phía dưới:  Nói về Luật Hấp Dẫn thì có rất nhiều thầy dạy, nhiều sách viết và nếu các bạn chưa biết cách thực hành đúng thì rất khó có kết quả như y, hoặc sẽ lâu hơn. Vậy nên CAD muốn chia sẻ lại những kinh nghiệm cá nhân từ trải nghiệm thật của bản thân để các bạn có thể tin tưởng mà ứng dụng vào thực tế, từ đó đem lại hiệu quả cuộc sống tốt đẹp hơn ha. Trên blog CAD 1992 này, các bạn có thể gõ từ khoá "luật hấp dẫn" là sẽ ra nhé. Ví dụ như hình minh hoạ bên dưới: Ở những tập trước, CAD đã giới thiệu với các bạn cách thực hành lòng biết ơn, bài tập 3-6-9. Hôm nay chúng ta sẽ làm bài tập có tên gọi 55 ...