KHÔNG PHẢI CỨ YÊU LÀ SẼ ĐƯỢC ĐÁP LẠI...
Bạn có biết điều bất hạnh trong tình yêu là gì không? Là tình cảm vẫn tồn tại, ở đó, không mất đi nhưng từng ngày từng ngày vơi đi một chút, thất vọng một ít… khiến con người ta chết dần mòn trong ngổn ngang suy nghĩ:
- Liệu cố thêm một chút thì người ta có động lòng?!
- Liệu đợi thêm một tý thì người ấy có ngoảnh lại để nhìn về nơi này, chỉ một lần thôi cũng được…
Bi thương là một người cứ cố còn người kia cứ tìm, tìm ở một nơi khác - không phải nơi đây, cùng với bạn.
Có những đoạn tình cảm gọi là chấp niệm, dẫu biết là dù có thành đôi thì cũng phải xa rời nhưng trong lòng cứ một mực muốn gần nhau thêm một lát, yêu nhau thêm một ngày, nhìn nhau thêm một chút cũng đủ an lòng!
Đau lòng là khi người ấy dù biết mình đang chờ, đang mong ngóng hy vọng nhưng họ vẫn chẳng thể đáp lại dù chỉ là một cái nhìn.
Bởi thứ bạn cần là tình yêu, động lòng chân thành và tự nguyện - vừa hay điều họ thiếu là điều bạn cần, vậy thì lấy gì để đáp lại bạn đây?
Buông thì không nỡ mà bước cùng thì không thể, mãi chỉ là cái bóng bên người, đi song song và lặng lẽ chứng kiến người ta hạnh phúc bên lựa chọn riêng của họ!
Tình yêu là gì mà khiến người ta tự nguyện đớn đau, tự nguyện nghẹn thở rồi tự nguyện rời đi dù lòng không nỡ…
Mối tình ấy, năm xưa cũ nhưng người đâu hay, đến khi vô tình gặp lại thì người xưa đã có ai che nắng đội mưa đi cùng. Đơn phương từng ấy năm cứ ngỡ người ta đã tỏ tường nhưng hình như họ không hề hay biết, có một người mãi đợi cùng bao hy vọng tuổi đôi mươi.
Đáng thương làm sao khi yêu thương mà không thể nói, nhút nhát một lần mà mất nhau một đời.
Tàn nhẫn làm sao khi người ta đã có tấm chân tình này, biết rõ lòng nhau nhưng lại vờ như chẳng nhận ra, ngay đến một cơ hội tỏ lòng cũng không cho phép.
Ích kỷ làm sao khi đã có người thương mà lại đi thương một kẻ khác, để rồi âm thầm nhìn họ bên một người dưng.
Tình yêu vốn là rối, rối tơ lòng rối cả vấn vương… Vốn yêu đương là do cảm xúc mà khi xuất hiện lại khiến ta bận lòng một nỗi cô đơn.
Nếu một lần gặp lại, liệu người có thể nhìn thấy tôi, một lần thôi rồi xa nhau mãi, thỏa nỗi nhớ mong kiếp này… Tạm biệt.
===========
Nguồn ảnh và bài viết: CAD 1992
Tác giả : Cao Dung
[ SG 18-09-2021]
https://www.facebook.com/CAD1992CAD/
Nhận xét
Đăng nhận xét